Chương 1: Oan gia ngõ hẹp, chết để sống lại

"Tí tách."

Ánh đèn mờ mờ chập chờn, giọt nước từ đầu ngón tay tái nhợt chậm rãi rơi xuống, loang ra trên sàn nhà thành một vệt đỏ nhạt đầy bất an.

Phòng tắm thoáng khí tốt dần tan đi mùi kim loại thoang thoảng, dọc theo cánh tay mềm mại buông thõng là khuôn mặt trắng trẻo như ngọc tuyết.

Khuôn mặt xinh đẹp ấy, với đôi mắt nhắm chặt, không chút sinh khí.

Dưới ánh nhìn thường, nước trong bồn tắm đã lạnh băng từ lâu, tựa như tảng băng lớn. Nhưng người kia nằm bất động, như hoàn toàn không cảm nhận được.

Làn da trắng bệch, môi nhợt nhạt, chẳng khác gì một thi thể.

Nếu có ai vô tình bước vào lúc này, tám phần sẽ hoảng hốt mà gọi cảnh sát ngay lập tức.

Nhưng may thay, trước khi thân thể cứng ngắc hơn nữa, người thanh niên trong bồn tắm bỗng "khụ" lên một tiếng, sặc nước rồi mở bừng mắt.

Dường như đã lâu không thấy ánh sáng, cậu khẽ nhíu mày, đưa tay che trán, đôi mắt đen thẫm co rút dữ dội.

Như một kỳ tích, trong khoảnh khắc cậu tỉnh dậy, luồng tử khí lạnh lẽo quanh người bỗng tan biến sạch sẽ. Ngay cả những vết bầm tím ẩn dưới làn nước cũng dần phai nhạt đi.

Không thèm nhìn kỹ cơ thể, cậu đưa tay ấn lên bên trái bụng mình: "Tội nghiệp, nội tạng vỡ cả rồi."

Giọng nói bình thản, như đang bàn chuyện của ai khác.

Thực ra, linh hồn đang cư ngụ trong thân thể này không phải chủ nhân Lâm Thanh, mà là Văn Cửu — người làm việc cho Khoái Xuyên Cục đã hơn mười năm, chủ yếu tiếp xúc với... thi thể.

Gặp nhiều quen mắt, cậu đứng dậy, tiện tay lấy khăn tắm bên cạnh rồi nhìn chằm chằm vào không khí: "5046? Thăng cấp mà choáng váng hả? Không có gì làm nên đi mua cái nhân vật giới thiệu?"

Vừa nói, Văn Cửu vừa thay áo ngủ, bước tới trước gương, vừa vuốt tóc ướt vừa liếc nhìn hình ảnh phản chiếu trong gương.

"Rầm."

Tựa như một dòng sông u ám chậm rãi mở ra, trong thoáng chốc, ánh mắt đen như mực của Văn Cửu trầm xuống, cậu nhanh chóng thấy rõ mọi ký ức của nguyên chủ:

Lâm Thanh, 26 tuổi, nghệ sĩ dưới trướng công ty Xán Tinh Giải Trí. Năm năm trước nổi đình đám với vai nam phụ bạch nguyệt quang trong một bộ phim tiên hiệp, từ đó phim ảnh không ngừng tìm đến. Nhưng hai năm gần đây sự nghiệp dần sa sút.

Nguyên nhân chính là việc Lâm Thanh có một bạn trai tên Lệ Duệ — người có tính kiểm soát mạnh và khuynh hướng bạo lực.

Fans chỉ biết đến hình tượng Lâm Thanh cao lãnh trên màn ảnh, nhưng thực ra ngoài đời cậu lại có tính cách nhút nhát và mềm mỏng.

Gia đình tan vỡ từ sớm khiến cậu vừa sợ vừa khao khát tình cảm thân mật. Khi bị Lệ Duệ nhìn thấu lớp ngụy trang và theo đuổi hơn nửa năm, Lâm Thanh nhanh chóng dao động.

Khi ấy, Lệ Duệ chỉ là một tân binh mới vào nghề. Lâm Thanh một lòng đối tốt, không ít lần nhường tài nguyên cho đối phương.

Nhưng rồi địa vị hai người dần cân bằng, thậm chí đảo ngược. Khi đó, bản tính thật của Lệ Duệ mới lộ rõ: say rượu, đánh đập, liên tục ra tay thô bạo.

Dù đều là đàn ông, Lệ Duệ lại ép buộc Lâm Thanh phải sống như một người vợ thời phong kiến, giảm bớt hoặc thậm chí từ bỏ toàn bộ công việc để ở nhà chăm lo cho gã ta.

Mỗi khi Lâm Thanh mang đầy thương tích định rời đi, Lệ Duệ lại khóc lóc thảm thiết, quỳ xuống nhận lỗi và đổ lỗi cho cồn.

Vì tính cách mềm mỏng và không có bạn bè tâm sự, Lâm Thanh dần bị tẩy não, lún sâu trong thứ gọi là "tình yêu" ấy.

Ba tháng trước, Lệ Duệ vừa nhận giải Thị Đế, đang trong thời kỳ xuân phong đắc ý, nên thái độ với Lâm Thanh càng ác liệt hơn.

Giống như đêm nay, khi Lâm Thanh hiếm hoi cãi lại, Lệ Duệ đã ra tay tàn bạo.

Toàn thân đau đớn, Lâm Thanh định dọn dẹp sạch sẽ để tìm bác sĩ, nhưng không ngờ lại mất mạng ngay trong bồn tắm.

Nhanh chóng đọc xong cuộc đời của nguyên chủ, Văn Cửu cảm nhận cơn đau âm ỉ trong cơ thể, khẽ nhếch môi cười nhạo: "Kẻ tồi tệ, người nhu nhược."

Người trước là Lệ Duệ, người sau là Lâm Thanh. Văn Cửu chẳng chút nể nang, công kích thẳng thừng cả hai phía.

Lặng lẽ, dòng chữ nhỏ hiện lên trên gương: 【Ký chủ vui lòng chú ý lời nói và hành động, nỗ lực hóa giải oán khí của Lâm Thanh...】

"Rào rào."

Nước lạnh văng đầy lên gương, Văn Cửu chống tay lên bồn rửa, cười nhạt: "Sao vậy? Thăng cấp nên câm luôn hả? Dám giở trò huyền bí với ta à?"

Nói về giả thần giả quỷ, Văn Cửu chính là tổ tông của lĩnh vực này.

Huống chi, sau mười mấy năm, hệ thống 5046 hẳn đã biết cậu chẳng bao giờ làm việc theo lẽ thường và cũng chẳng sợ OOC.

Lời editor: Tui lại đào hố mới đâyy, bộ này chắc tui sẽ edit lâu hơn bộ kia nhưng tui sẽ cố gắng ra chương nhaa.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play