Thời gian trôi đi thật nhanh, đã ba mươi năm kể từ khi Sở Diệp và Lâm Sơ Văn tiến vào Cổ Đan Sơn.
Ba mươi năm thời gian, đối với tu sĩ mà nói, chỉ là trong nháy mắt. Tuy nhiên, đối với Phượng tộc, ba mươi năm này lại có chút dài lâu.
“Trưởng lão, Phượng tộc đã nâng tiền thưởng cho Sở Diệp và Lâm Sơ Văn lên nữa rồi. Hiện tại, cung cấp manh mối về nơi trú ngụ của hai người sẽ nhận được năm trăm triệu tiền thưởng.” Mộng Lung hứng thú bừng bừng nói.
Mộng Thiên Thu quét Mộng Lung liếc mắt một cái, lắc đầu, “Tiền thưởng này nóng bỏng lắm, đừng có mơ.”
Mộng Lung ngượng ngùng nói: “Trưởng lão, ta không tham tiền thưởng, ta chỉ tò mò rốt cuộc người đã đi đâu. Tìm nhiều năm như vậy, một chút tin tức cũng không có.”
Mộng Thiên Thu cau mày, trong lòng có chút bồn chồn. Ba mươi năm trước, Sở Diệp và Lâm Sơ Văn thường xuyên đến tìm nàng “nói chuyện phiếm”, làm nàng cả ngày nơm nớp lo sợ.
Tuy nhiên, từ ba mươi năm trước, sau khi hai người biết chuyện Cổ Đan Sơn, hai người đột nhiên không đến nữa, rồi biến mất.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play