Tiêu Tịch mím môi, tiến lên đỡ thiếu niên đứng dậy, rồi cùng cậu giúp người đàn ông bị thương đứng lên.
Người đàn ông rơm rớm nước mắt, liên tục cảm ơn hai người.
"Thật cảm ơn hai người anh em, hai người thật sự là những người tốt bụng. Có cơ hội tôi nhất định sẽ báo đáp hai người."
Thiếu niên tóc trắng nở nụ cười nhạt:
"Không sao đâu. Trong hoàn cảnh khó khăn như thế này, chúng ta càng cần phải giúp đỡ lẫn nhau."
Tiêu Tịch không nói gì, chỉ đẩy cửa phòng ký túc xá ra.
Bên ngoài là một hành lang dài màu bạc, tường và sàn nhà làm bằng vật liệu kim loại sáng loáng như gương, phản chiếu bóng người. Trần hành lang không có đèn, nhưng ánh sáng trắng mờ ảo vẫn bao trùm không gian, phản chiếu trên bề mặt kim loại bóng loáng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT