“Trên núi này, hai người phải theo sát tôi. Nơi này dễ bị lạc lắm, đến lúc đó chưa tìm thấy thuốc thì đã mất người rồi.”
Chú Miêu, người dẫn đường, đeo một chiếc giỏ thuốc trên lưng, tay cầm cuốc, đi trước dẫn đường. Đường núi trơn trượt, đi một bước là trượt một bước, ai không quen đi núi phải hết sức cẩn thận.
Trời vừa mưa xong vài hôm trước, Hạ Uyển Phong đi một bước mà như thể trượt lùi mười bước. Lục Viễn Sơn phải liên tục kéo và đỡ cô để theo kịp bước chân của chú Miêu.
Chú Miêu vừa đi về hướng tìm thấy dược liệu, vừa nhặt những cây nấm hoặc cây thuốc dọc đường và cho vào giỏ.
“Nơi đó là một khu mộ hoang, không ai biết rõ chủ nhân của những ngôi mộ đó là ai. Có mấy người gan to thỉnh thoảng vào hái rau hoặc nhặt nấm, nhưng phần lớn thì chẳng ai dám đến.”
“Họ sợ bị xui xẻo.”
Hạ Uyển Phong hỏi: “Chú Miêu, nếu đó là mộ hoang thì chắc chẳng ai chăm sóc. Vừa mới mưa mấy hôm, liệu có khi nào mưa làm sụp mộ không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT