Tô Hòa chớp mắt: “Xưởng trưởng, tôi cũng chỉ là vì xưởng dệt chúng ta! Chúng ta bị phân vào khu thực phẩm, tuy nói cũng có thể nghĩ cách thu hút khách hàng tới, nhưng dù sao cũng không phải là khách hàng mục tiêu, định vị không chính xác.
Tôi thấy vị trí triển lãm của xưởng tơ tằm và xưởng gốm sứ đều rất tốt, tới lúc đó có thể bỏ một số món phụ kiện ở chỗ họ, ôm cây đợi thỏ, nói không chừng có thu hoạch bất ngờ.
Cho nên tôi phải tạo dựng quan hệ với họ, tới lúc đó dùng ké vị trí triển lãm của họ.
Đương nhiên rồi, nếu chú cảm thấy tôi đang lãng phí thời gian, vậy thì tôi sẽ ngoan ngoãn ở huyện An!”
Xưởng trưởng Phùng: “…Cái đó, Tiểu Tô à, xưởng dệt cũng không phải chỉ có một mình cô, những người khác cũng không phải ăn ở không, có chuyện có thể để họ làm!
Cô làm việc của cô, cô chỉ cần báo một tiếng, công việc cụ thể để tôi sắp xếp.”
Ôi trời ơi, trước đây chỉ biết đi ké xe, ăn chực gì đó, thế mà cũng có thể ké cả vị trí triển lãm?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play