Tô Hòa kìm chế nhưng vẫn không kìm chế được.
“Bà ngoại à, con nghe thần y nói, nếu khóc hoài, mắt sớm muộn cũng bị mù, sau này bà nên bớt khóc lại!”
Nước mắt giống như nước suối của bà ngoại Triệu tức thì dừng lại một cách thần kỳ.
Tô Hòa buồn cười trong lòng, khi còn muốn nói gì đó, bên ngoài truyền tới giọng của ông ngoại Triệu: “Đại Nha, tới thêm củi cho ông ngoại!”
“Tới đây ạ!”
Tô Hòa đáp một tiếng, đi ra ngoài.
Ông ngoại Triệu nháy mắt với cô, hai người từ cửa sau ra vườn sau.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT