Mạnh Diễm Kiều là chủ nhiệm phân xưởng của Tào Hồng Mai, cũng chính là người xúi giục bà ta giới thiệu Tô Hòa cho Triệu Bân trước đây.
Tô Hòa nhíu mày: “Vậy đánh nhau rốt cuộc là sao?”
“Lúc tan làm, thím nghe mấy con đàn bà kia nói nhăng nói cuội, nói lần trước con bị Triệu Bân ức hiếp, lần này lại bị Lâm Ba nhắm tới, ruồi nhặng không chui trứng không lỗ, là con không đứng đắn, trêu ong ghẹo bướm…
Thím tức quá mới lý luận với bọn họ, họ cãi không lại thím liền đánh thím, kết quả con tiện nhân Mạnh Diễm Kiều đó nói thím vi phạm quy định xưởng, muốn đuổi việc thím! Con nói có lý hay không? Rõ ràng là tụi Lữ Tiểu Hoa đánh thím trước, thím chỉ là tự vệ mà thôi. Kết quả bọn chúng không bị sao hết, còn thím lại bị đuổi…”
Trong mắt Tô Hòa lóe lên ý lạnh, nói với Tào Hồng Mai: “Thím hai, đừng khóc nữa, thím nói tên của mấy người đánh thím cho con.
Ngày mai thím vẫn cứ đi làm, coi như chưa có chuyện gì xảy ra.
Nếu trong xưởng thật sự phát thông báo đuổi việc, thím cứ về nhà đợi, chuyện giao cho con xử lý.”
Tào Hồng Mai nói ra mấy cái tên, sau đó hỏi: “Tiểu Hòa, con muốn làm thế nào? Cho dù con quen thợ máy Hà và chủ nhiệm Cao, nhưng họ đều không quản lý khâu sản xuất, sợ là không giúp được gì. Còn nữa, Mạnh Diễm Kiều là lão tư cách, không khéo con không lật đổ được ả, còn sẽ gặp phiền phức.”
Tào Hồng Mai cảm thấy Tô Hòa không có chút phần thắng nào, không khỏi buồn bã, sợ bà ta và Tô Vĩnh Thạch chỉ có thể về quê làm ruộng.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play