Anh ta lập tức quỳ xuống trước mặt Tô Hòa: “Tô Hòa, tôi nhất thời ngu muội mới làm sai, xin cô tha cho tôi đi! Sau này tôi làm trâu làm ngựa báo đáp cô…”
Tuy anh ta muốn làm chuyện phạm pháp, nhưng dù sao cũng không thành, chỉ cần Tô Hòa nói giúp vài câu, nói không chừng chuyện này sẽ chuyện lớn hóa nhỏ chuyện nhỏ hóa không.
Đáy mắt Tô Hòa tràn đầy khí lạnh: “Nhất thời ngu muội? Nếu anh thành công, cuộc đời tôi coi như chấm hết! Nếu đã làm sai thì nên trả giá!”
Lâm Ba lập tức nổi giận: “Tô Hòa, cô đừng đắc ý, có người đã sớm để ý cô rồi, cô cứ đợi gặp tai ương đi! Tôi bị phán mấy năm, đợi tôi ra, tôi không tha cho cô…”
Tô Hòa cười.
Vậy anh cũng phải có cơ hội ra mới được.
Vốn dĩ chưa muốn làm quá tuyệt tình, nếu anh đã tự tìm chết, vậy thì thành toàn cho anh.
Có điều, không gấp, phải tìm một cơ hội thích hợp.
Khai xong, khi Tô Hòa ra khỏi đồn đã là nửa đêm.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play