Vu Quân không đồng ý làm phẫu thuật, điều trị bảo thủ là đủ, bác sĩ đã nói rồi, không có nguy hiểm tính mạng, cứ tiếp tục điều trị là được.
"Không làm phẫu thuật thì chỉ có tiêm thuốc và uống thuốc, vậy thì sống để làm gì nữa?" Mẹ Vu vẫn muốn làm phẫu thuật, cho dù chết trên bàn mổ bà cũng không sợ, coi như là kết thúc.
Vu Quân không tài nào hiểu nổi mẹ mình, nếu đã muốn làm phẫu thuật thì phải thuyết phục Vu Tình.
"Nhìn tôi làm gì?" Vu Tình nổi giận, tại sao lúc nào cũng nhìn cô, ép cô phải hiến thận.
"Điều kiện của chị phù hợp, không nhìn chị thì nhìn ai, mà chẳng phải chị luôn muốn mẹ làm phẫu thuật thay thận sao?" Vu Quân không biết nói gì thêm, khi chưa có kết quả thì chị nhảy nhót vui mừng như sắp được ăn liên hoan, đến lúc sự thật tới, chị lại co rúm ró người lại.
"Vu Nhân cũng phù hợp, sao không nhìn nó, để nó hiến thận, nó thiếu nợ mẹ." Vu Tình hét lên điên cuồng, cô dù ai có nói thế nào cũng không chịu hiến thận, vì nếu thất bại, cô sẽ chết.
"Đừng trông mong tôi, tôi sẽ không hiến thận cho đồng chí Vệ Hồng đâu, chúng ta đã nói từ trước rồi, về sau cuộc sống, bệnh tật tôi sẽ lo phần tôi, không thiếu gì. Còn nếu các anh chị quyết định làm phẫu thuật, tôi có thể lo toàn bộ chi phí phẫu thuật." Vu Nhân không thiếu mấy vạn tệ đó.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT