Cất tiền vào không gian, hai người đứng dậy chuẩn bị làm bữa tối, lát nữa bọn trẻ sẽ về từ nhà ông bà cố. Vu Nhân nhận ra, Lư Thư Duệ rất thích phòng đọc sách đó, nụ cười không rời khỏi khuôn mặt anh. Những năm qua, Vu Nhân hiểu rõ Lư Thư Duệ. Anh không có yêu cầu gì nhiều về vật chất, điều duy nhất anh quan tâm là sách, và căn phòng đọc sách rộng lớn ấy có thể chứa hết tất cả sách của anh, sau này có mua thêm sách cũng có chỗ để.
Khi bọn trẻ về đến nhà, Lư Thư Duệ và Vu Nhân đã chuẩn bị xong bữa ăn. Các con nhận thấy ba mẹ có vẻ rất vui, không biết đã có chuyện gì xảy ra.
"Ba mẹ, sao trông ba mẹ vui thế? Có chuyện gì sao ạ?"
"Không có chuyện gì đâu, ba mẹ chỉ đi xem một bộ phim thôi."
Giấy chứng nhận sở hữu nhà chưa có trong tay, Vu Nhân không muốn nói cho các con biết, nhỡ có chuyện gì ngoài ý muốn, lại vui mừng uổng công.
“Thật không?” An An tỏ vẻ nghi ngờ, cảm thấy sự thật không phải vậy.
"Thật mà, thật hơn cả vàng!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT