Cả nhóm cuối cùng đến một khu vực xóm làng của Vu tộc. Các ngôi nhà ở đây được dựng bằng gỗ, đều là nhà sàn cao ráo. Một số ít thì được xây trên cây, như thể ẩn mình giữa tán lá.
Nghê Khê giải thích:
“Những ngôi nhà trên cây này là dành cho những người có thân phận quan trọng trong tộc. Không phải ai cũng được ở đó đâu.”
Ngôi làng Vu tộc từng náo nhiệt giờ đây chỉ còn là một nơi hoang vắng, không một bóng người. Những căn nhà sàn cao ráo hay những ngôi nhà trên cây giờ đây phủ đầy bụi thời gian. Khắp nơi, vải trắng được treo lơ lửng, dấu hiệu của sự tang tóc. Một số căn nhà đã trở thành tổ ấm cho động vật, trong khi nhiều căn khác đã đổ nát hoàn toàn.
“Thật là tiêu điều, nhìn mà thấy lòng chùng xuống.” Nghê Khê lên tiếng. “Lần trước ta đến đây, ngôi làng vẫn còn đầy dấu vết của sự sống.”
Vu Âm liếc nhìn Nghê Khê, cười mỉa:
“Ngươi cũng biết dùng lời hoa mỹ cơ đấy. Thế tộc trưởng của các ngươi sống ở đâu? Dẫn bọn ta tới đó xem.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT