Vu Âm mỉm cười chua chát:
“Lúc nhỏ, Tề gia thường xuyên đón tôi đi chơi nước ngoài. Nhưng từ lớp 5, ông ta viện cớ rằng tôi phải tập trung học hành, cấm tôi liên lạc. Thậm chí, ông còn không cho tôi dùng điện thoại.”
“Tuy nhiên lúc đó tôi còn nhỏ, lại thích học nên cũng không để ý lắm đến những điều đó.” “Ông ngoại bà ngoại sức khỏe yếu, khí hậu trong nước không bùa hợp nên việc đi máy bay quá xa sẽ ảnh hưởng đến sức khỏe của họ. Vì vậy, chỉ có các cô chú và anh chị em họ mới có thể vê nước thăm tôi.
Mỗi người trong Tề gia đều có công việc riêng bận rộn, nên thường phải rất lâu mới có thể về thăm Vu Âm (tức Trình Ý Ninh). Khi ấy, Vu Âm không có điện thoại riêng, việc liên lạc với Tề gia trở nên khó khăn, và tình cảm giữa họ dần nhạt nhòa. Đây cũng là lý do khi tai họa ập đến, nằm dưới vực sâu, cô đã quên mất rằng mình còn có một gia đình bên Tề gia, những người từng coi cô như ruột thịt.
Nhớ lại, Vu Âm thở dài:
“Hồi đó, có lẽ Tề gia đã sắp xếp cho hai anh em Tề Duyệt quay về nước để phát triển sự nghiệp, cũng tiện chăm sóc tôi. Nhưng Trình Chính Hoằng và Lưu Kim Mỹ đã dùng đủ loại thủ đoạn độc ác để lừa gạt cả Tề gia. Chắc chắn họ không ngờ rằng Trình gia lại vì tiền mà ra tay với chính con gái ruột.”
Cô nhìn Đàm Từ, ánh mắt chất chứa sự đau đớn nhưng cũng đầy quyết tâm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play