“Lúc huynh nói lời này với cha, thật ra ta đang ở phía sau bình phong. Sau khi huynh đi, cha hỏi ta có suy nghĩ gì?”
Gương mặt nàng hơi xấu xa: “Ta nói, bạc không được cho đủ, người cũng không được cho đủ thì ta đã đồng ý xây.”
Lục Thời dùng sức đ.ấ.m ván giường một cái, hơi thẹn quá hóa giận.
“Có một người, lừa Chử sư huynh hai trăm lượng, lừa Đường sư huynh ba trăm lượng, sau đó góp thêm số bạc mình cất giữ mấy năm vào, ừm, đại khái được ba mươi mấy lượng nhỉ.”
Đáy mắt nàng có ánh nước chực trào.
“Hắn còn tìm Tam Bàn hỗ trợ, chưởng quỹ tiệm rèn sắt kia cũng bị hắn mời vào phủ, bảy thư sinh hậu viện, thật sự bị hắn ép hết sức.”
Thời gian ba tháng, hắn ngoại trừ đọc sách, cho ngựa ăn, thì đều đang làm việc. Hắn nói ít nhất, làm nhiều nhất. Buổi tối đọc sách xong, còn không quên đi qua bên kia dạo một vòng. Ngày khánh thành lầu kịch, người khác đều tới, chỉ có hắn không tới, nói là không khỏe.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT