Diệu Chân nhớ rất rõ ràng.
Mười chín tháng hai năm ấy, là ngày vía Quan Âm Bồ Tát, trong am phải làm lễ.
Nhiệm vụ của cô rất nặng nề, không chỉ phải thay hết thảy câu đối chữ cũ trong am, còn phải viết một đống kinh Phật.
Đêm hôm đó, cô viết đến nửa đêm dưới ánh đèn, không chịu nổi nữa bèn nằm sấp trên bàn ngủ gật, lúc xoay người thì bàn tay không cẩn thận đụng phải nến nên bị phỏng.
Bị phỏng ngón giữa và ngón trỏ tay phải, cho nên chẳng thể viết chữ được, bèn phải lấy một miếng băng gạc quấn lại, cố cắn răng để viết nhưng mà chẳng được bao lâu lại bị cháy máu.
Mười ngón tay liền tim, thực sự rất đau.
Không ai nhìn thấy, chỉ có Tĩnh Trần chú ý tới.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT