Yến Tam Hợp chưa từng trải quá nhiều, nhưng nàng lại thông minh, chỉ nghĩ một lát đã lập tức hiểu được nguyên nhân trong đó.
Một đôi phu thê có thể nhận nuôi một đứa con thì trong nhà phải có ít gia sản.
Nam nhân có gia sản, cho dù chính thất không sinh được thì cũng cũng sẽ nạp tiểu tiếp vào, sinh vài đứa con.
Nếu như là con trai thì còn hiểu được, nhận về nuôi, cưới thê tử, sinh con trai cũng có thể nối dõi tông đường.
Còn mang con gái về thì không chỉ không nỗi dõi được, mà đến tuổi tác còn phải tốn thêm của hồi môn. Việc mua bán lỗ như này thì chẳng có ai làm cũng phải.
Yến Tam Hợp: “Như vậy Minh Nguyệt thì sao, sao các nàng lại được nhận nuôi?”
“Có nam tử không có bản lĩnh đó, nạp tiểu thiếp mười bảy mười tám phòng trở về, vẫn không kết ra dưa.” Tuệ Như gảy tràng hạt, chậm rãi nói: “Ngươi như thế sẽ kiếm một nam nhi xuất sắc trong tộc, nhận làm con thừa tự. Có người nối dõi tông đường, bạc trong nhà lại tiêu không hết, ngại dưới gối vắng vẻ, lúc này mới nghĩ đến nhận nuôi một hai cô nương cho bớt quạnh quẽ. Nhưng bé gái được nhận nuôi trong Am Thủy Nguyệt chúng ta đại đa số đều là tình huống như thế.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT