Mười bốn tháng Chạp, trời tờ mờ sáng, ánh ban mai vừa hé xuyên qua những áng mây.
Tiếng ồn ào bên ngoài bờ tường đánh thức Phó Nhiêu, mí mắt nàng nặng trĩu, không sao mở mắt nổi, hình như có ánh sáng chiếu vào, nàng rúc vào chăn, lười biếng nghiêng người.
Thu Hương đã thức dậy từ sớm, nàng ấy vén rèm châu lên nhìn bên trong xem sao, thấy Phó Nhiêu ngủ say thì nhẹ nhàng buông rèm châu xuống, dứt khoát ôm một sọt kim chỉ xếp ngay ngắn lại dưới cửa sổ, qua một lúc lâu, trời đã sáng, bỗng nhiên nghe thấy bên trong có tiếng nôn, nàng ấy lập tức quăng cái sọt xuống, nhanh chóng quay người đi vào.
“Cô nương!”
Phó Nhiêu đã nằm sấp trước sạp nôn dịch chua vào ống nhổ, Thu Hương vừa giúp nàng vuốt lưng, vừa lau khóe môi cho nàng, đợi nàng hết nôn nghén, lại dìu nàng tựa vào gối, đưa tới một ly nước nóng để làm ấm bụng.
Phó Nhiêu nôn đến choáng váng đầu óc, mệt mỏi nhắm mắt thở hổn hển.
Chốc lát sau, ngoài hành lang truyền đến tiếng nói loáng thoáng của Trịnh thị, nàng đoán là bà dẫn Đào Nhi đến.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT