Công chúa Bình Khang chậm chạp đi đến, chỗ đầu gối dâng lên cơn đau âm ỉ, chui vào khe xương của ả, cơn đau khiến ả chảy nước mắt nhưng không dám ngẩng đầu, chỉ đành uể oải đứng ở chỗ bình phong, rã rượi ủ rũ, trong lòng tuyệt vọng.
Kinh sợ, uất nghẹn, trong một khắc ngắn ngủi, ả như nếm được hết mùi vị thế gian.
Phó Nhiêu lại thành nữ nhân của phụ hoàng ả.
Lại nghĩ đến mẫu phi trong cung không rõ tình hình thế nào, lòng Công chúa Bình Khang nảy lên sự thất bại xưa nay chưa từng có, muôn vàn cảm xúc dày vò trong lòng, cuối cùng chỉ còn sự uất nghẹn và đau khổ.
Đáy mắt ả ánh nước, chống bình phong chậm rãi quỳ về phía Hoàng đế: “Phụ hoàng, nữ nhi thề với ngài, sau này sẽ không bao giờ gây phiền phức cho Phó Nhiêu…”
Hoàng đế vẫn là bộ dạng nhàn nhã như trước, lạnh giọng hỏi: “Phó Nhiêu là để cho ngươi gọi?”
Lời này… có ý gì?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play