Dưới chân tường phía Tây của Đông viện có một gốc cây mai già uốn lượn, thân cây to thô, cong về một bên, héo rũ ở giữa, trái phải mỗi bên nhô ra một cành nhỏ và ở giữa đ.â.m ra những cành non, vài chùm xanh tươi đón gió.
Phó Nhiêu vịn vào cánh tay Thu Hương, sải bước nhanh tới Đông sảnh tiếp khách, nhìn thấy một bóng dáng cao lớn đứng ở phía trước cây mai già, dùng tay trần gảy cành non ở giữa, chàng mặc y phục có hoa văn tre xanh, dáng người mảnh khảnh, không có long bào vàng óng khiến chàng mất đi một chút uy nghiêm, nhìn lướt qua không khác gì nam tử bình thường, chỉ là cử chỉ và động tác của chàng vẫn không che giấu được sự thận trọng đoan trang được tích lũy qua năm tháng.
Tim Phó Nhiêu đập mạnh trong nháy mắt, n.g.ự.c nảy lên một chút phức tạp, rõ ràng là có thể dễ dàng ứng phó lời mời của mẹ nàng, thế mà chàng lại tới.
Đang muốn tiến lên thỉnh an, nàng chợt nhìn thấy hai người.
Một người cao lớn lạnh lùng vịn đao đứng ở dưới hành lang, mặt mày lạnh lẽo, chính là Cẩm Y vệ Đô chỉ huy sứ Lưu Đồng.
Người còn lại mặt mày thanh tú, hai tay khoanh tay lại, đứng dựa vào cột hành lang, trong ánh mắt lộ ra vài phần lạnh lùng và mệt mỏi, đó là Đề đốc Tư lễ giám Tôn Chiêu.
Phó Nhiêu dừng bước, trước mắt biến thành màu đen.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT