Giờ thì hay rồi, làm loạn tiệc cưới của người ta, e là khi về Thẩm phủ nàng ấy sẽ bị đánh chết.
Sắc mặt Thẩm Dữu rất khó xử, nàng ấy năn nỉ: "Điện hạ à, việc này thế nào vẫn chưa rõ, thị lực của nha đầu nhà ta vốn đã không tốt, nhiều khi là nhìn lầm. Hôm nay là tiệc cưới của Thế tử, dẫu có chuyện tày trời gì thì ngài cũng đặt sang một bên, khi nào về rồi xử lý sau được không?"
Không dễ gì mới bắt được sai lầm của Phó Nhiêu, sao Công chúa Bình Khang có thể bỏ lỡ được, hơn nữa, làm loạn hôn sự của tên ma ốm Tạ Tương kia mới tốt chứ. Thời gian gần đây Tạ Tương xử lý mấy vụ án ở viện Đốc Sát, danh tiếng đang nổi bật, người đời đều lấy hắn so sánh với Từ Gia, đương nhiên Công chúa Bình Khang cảm thấy khó chịu.
Tạ Tương là người ả không thèm, sao lại vượt trội hơn Từ Gia được?
Lúc ấy, Phó Nhiêu đứng ngoài cửa, hàng chục ánh nhìn đổ lên người nàng, đều là khinh thường và chất vấn.
Phó Nhiêu khó lòng cất lời, mà Từ Gia đã đến, cũng thề thốt phủ nhận tất cả rồi kéo Công chúa Bình Khang muốn rời khỏi buổi tiệc, Công chúa Bình Khang gạt hắn ra, chỉ vào Phó Nhiêu, nói: "Các ngươi tới đúng lúc lắm, ba mặt một lời, phải cho bản Công chúa một lời giải thích!"
Từ Gia liếc nhìn Phó Nhiêu, sầu não vô cùng, hắn cố nắm tay Công chúa Bình Khang, dịu giọng cầu xin: "Điện hạ à, nếu ta thật sự muốn nói chuyện với nàng ấy thì cần gì phải đến Tạ gia, chẳng phải là vô duyên vô cớ mang tai mang tiếng ư?!"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play