Trán Phó Nhiêu va vào lồng n.g.ự.c vững chãi của chàng, đầu óc vốn hơi choáng váng giờ lại càng xây xẩm.
“Nhiêu Nhiêu...”
Giọng nói của nam nhân trong trẻo và êm dịu, ngân dài bên tai nàng, tựa như một cái móc câu vào lòng người, thôn tính ý thức của nàng từng chút một.
Những gì nàng ăn vào lúc sáng đã nôn hết, sau lại vội vàng chạy đến cung của Hoàng hậu, tuy Hoàng hậu có chuẩn bị điểm tâm cho nàng, song nàng cũng không dám ăn, sợ lỡ nôn nghén sẽ khiến Chu Hành Xuân hoài nghi nên vẫn ráng chịu đựng.
Vừa rồi khám bệnh cho Hoàng đế, quỳ một lát mà đã như nỏ mạnh hết đà.
Lúc này, nàng cực lực áp chế sự khó chịu trong lồng n.g.ự.c xuống, sợ bị chàng nhìn ra manh mối, túm chặt lấy viền áo trước n.g.ự.c chàng, vùi đầu vào lòng Hoàng đế, cảm giác cơn buồn nôn trong n.g.ự.c dâng lên mãnh liệt khiến hốc mắt nàng ngân ngấn chút nước mắt.
“Nhiêu Nhiêu, nàng sao vậy?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT