Phó Nhiêu chẳng buồn giữ phong thái mẫu nghi nữa, nàng cong môi, kéo ống tay áo của chàng: “Bệ hạ, lời hứa hẹn với thần thiếp khi xưa còn tính không?”
Hoàng đế bấm ấn đường không muốn đáp.
Phó Nhiêu hừ một tiếng, bỏ tay áo rộng của chàng ra, quay mặt đi: “Vậy được, lời thần thiếp nói cũng coi như thôi...”
“Ơ ơ kìa... đây là hai chuyện khác nhau...” Hoàng đế vội vàng xoay mặt nàng lại, thành khẩn khuyên nhủ: “Nhiêu Nhiêu, Bổn Bổn là hòn ngọc quý trên tay trẫm, lẽ nào nàng muốn gả con đến nơi xa xôi? Hơn nữa, rõ ràng tên Vân Trăn này bụng dạ khó lường...”
Phó Nhiêu nhìn chàng chăm chú: “Chứ không phải chàng lo Trăn Nhi là Từ Gia thứ hai à?”
Hoàng đế nghẹn họng, sắc mặt sa sầm, rầu rĩ thở ra.
Phó Nhiêu thầm thở dài, ngồi vào lòng Hoàng đế, hai tay ôm cổ chàng: “Bệ hạ, chàng không hiểu rõ cách đối nhân xử thế của Trăn Nhi nên có phần bất công với hắn, thần thiếp có thể hiểu được, Bổn Bổn và hắn nói là quen biết, nhưng cũng coi như không quen, còn cần thời gian để hiểu rõ tính cách đôi bên, thần thiếp càng ủng hộ.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT