Quần thần đồng loạt nhào tới, người thì ôm chân, người thì dang hai tay ngăn cản trước mặt Vân Trăn, cầu xin tha thứ: “Bệ hạ bớt giận, chắc Vân Trăn uống say, nhất thời hồ đồ mới nói như vậy...”
Hoàng đế nở nụ cười dữ tợn, lạnh lùng nhìn Vân Trăn: “Trông hắn có chỗ nào giống người say rượu ăn nói bừa bãi không? Hắn nói ba lần liên tiếp, nhất định hắn ăn gan hùm mật gấu nên mới dám si tâm vọng tưởng!”
Vân Trăn cũng đoán được Hoàng đế sẽ tức giận, có điều không ngờ Hoàng đế tức giận đến mức muốn g.i.ế.c hắn. Trong lòng Văn Trăn vẫn còn kinh hãi, song ngoài mặt lại tỏ vẻ không sợ sệt: “Bệ hạ, đó thật sự là lời từ đáy lòng thần, đời này của thần ngoài Công chúa Càn Trinh ra sẽ không cưới ai cả, nếu bệ hạ rủ lòng thương xót, thần vô cùng cảm kích, cam đoan kết cỏ ngậm vành(*).”
(*)Nguyên văn là “衔草以报” (hàm thảo dĩ báo), được lấy từ câu “结草衔环” (kết thảo hàm hoàn), có nghĩa là báo đáp ân nhân của mình.
“Nghe xem nghe xem…” Hoàng đế tức đến độ cười khẩy, cầm trường kiếm chỉ vào hắn, chất vấn mấy vị lão thần: “Các ngươi nói thử nghe có quen không? Nhìn đi, đến cả lý do thoái thác cũng y như đúc!”
Các lão thần đều cười khổ.
Năm đó sau khi Từ Gia “ngủ nhầm” tức phụ, cũng quỳ gối trước kim điện, luôn miệng nói không phải Công chúa thì không cưới.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play