Hôm nay Ngự sử hung hăng như vậy chắc chắn là Phó Đình Ngọc sai khiến. Phó Đình Ngọc không muốn triều đình còn có thêm một người nhà Phó gia, không muốn những chuyện xấu của Phó gia bị mọi người biết đến.
Máu tươi trào lên miệng Phó Luân: “Đại nhân, y phục này là tại hạ lĩnh, không phải tự ý may ra, tại hạ mới đỗ tiến sĩ, sao lại ngu ngốc tự hủy tiền đồ của mình như vậy chứ?”
Dường như Ngự sử kia đã đoán trước được Phó Luân nói như vậy, hắn thong thả giũ giũ áo bào:
“Chuyện rốt cuộc thế nào thì đến Đốc sát viện thẩm vấn là biết.”
Phó Luân cười lạnh, chỉ vào đại điện nguy nga tráng lệ: “Hôm nay thiên tử giá lâm, bách quan tụ họp đông đủ, ngươi lại muốn ta rời đi vào lúc này, chẳng phải là chặt đứt tiền đồ của ta sao?”
“Đây là chức trách của ta, mong Phó tiên sinh thứ lỗi.” Ngự sử lạnh lùng vén tay áo, ra hiệu cho thị vệ bắt người.
Lúc này, từ ngoài cửa truyền đến tiếng bước chân rõ ràng, một giọng nói lạnh lùng chen vào.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play