Nói tới đây, Trịnh thị hơi thở dài, vốn bà coi trọng Từ Gia, nhưng gần đây trong thành truyền ra vài tin đồn nhảm nhí, nói Từ Gia kia được Quận chúa hoàng gia nhìn trúng, thành khách quý trong phủ. Lòng Trịnh thị khinh thường, thầm nghĩ mình nhìn người không sáng suốt, suýt nữa hại Phó Nhiêu.
Phó Nhiêu vừa trải qua chuyện Bùi Tấn, trong lòng lộn xộn, vô cùng mâu thuẫn.
“Mẹ, nữ nhi còn nhỏ tuổi, chờ sau khi cha thi xong bàn hôn sự cũng không muộn.”
“Không được!” Trịnh thị quyết đoán nói: “Ta và cha con thương lượng rồi, có vết xe đổ Từ Gia kia, sau này bàn chuyện hôn sự của con chắc chắn phải hiểu rõ gốc rễ, không mong con phú quý, chỉ mong con bình an vui vẻ, Trần sư huynh con là người nhà, có sư phó sư mẫu của con ở đó, chắc chắn sẽ không thiệt cho con.”
Phó Nhiêu cũng biết không lay chuyển được cha mẹ, dậm chân ảo não nói: “Qua một thời gian nữa… có được không ạ?”
Trịnh thị thầm nghĩ, chuyện ước định này còn nói ngày khác nữa thì e là không kịp. Hôm nay Hoàng Thành Tư tổ chức tết Thượng Tị, trùng hợp gặp được cũng không sao, không coi là chính thức kết thân, trước mắt dỗ dành vị tổ tông này đã: “Được rồi, thời gian không còn sớm, ra ngoài thôi.”
Hai mẹ con đến Đại Hùng Bảo Điện dâng hương trước, Trịnh thị còn đến điện Văn Thù Bồ Tát thắp hương tốn tận một canh giờ, dặn Phó Nhiêu tự đi chơi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play