Mưa hơi nhỏ lại một chút, màn trời âm u bị xé mở một lỗ hổng, để lọt vào một chùm sáng.
Hai cung tỳ dẫn mấy cô nương đi tới cung Tích Ngọc.
Từ cửa hông tiến vào một căn phòng nhỏ, bên trong có một tấm bình phong khảm bát bảo hoàng hoa lê, trái phải mỗi bên đặt mấy cái ghế hoàng hoa lê vuông, chính giữa có một cái ghế tròn, tất nhiên là không ai dám ngồi lên, mấy vị cô nương xách theo làn váy ướt sũng, đều ngồi ở hàng ghế hai bên.
Trong đó một cô nương với đôi mắt đẹp mặc váy hoa sen ngồi xuống, liên tục kêu lên: “Mông ta… cũng ướt…”
Nàng ta nói xong hơi cảm thấy lỡ lời, hai má đỏ rực, vội vàng ngậm miệng rồi lách mình tới bên cạnh một cái ghế sạch sẽ đối diện mà đứng, không dám ngồi xuống.
Mấy vị khác nhìn nàng ta một cái, tất cả đều đang chật vật nên không muốn nhiều lời.
Tận đến khi Phó Nhiêu theo đám người đi vào, mấy ánh mắt đồng loạt nhìn về phía nàng, tầm mắt dời xuống tới trước n.g.ự.c nàng liền lập tức nhận ra thân phận của nàng.
Nữ tử đoan trang đứng đầu do dự một chút rồi đứng dậy thi lễ với Phó Nhiêu: “Thỉnh an Huyện chúa.”
Ba người khác liếc Phó Nhiêu một cái, một số khinh thường, một số miễn cưỡng, một số thì thờ ơ, nhưng dù thế nào đi nữa thì cũng đều là không tình nguyện đứng lên mà chỉ thoáng cúi người, xem như chào hỏi.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT