Tuyết rơi dày đặc, tô điểm cho khắp kinh thành. Tuy trời lạnh giá, song không hề ảnh hưởng đến hứng thú của người đi đường, bắt đầu từ giờ Ngọ, nơi nào đông đúc nơi đó có người biểu diễn xiếc và tạp kỹ, khung cảnh tưng bừng nhộn nhịp.
Bên cạnh quầy hàng của Phó Nhiêu có một đại thẩm bán kẹo trái cây, Đào Nhi tuổi còn nhỏ, nhìn mà thèm nhỏ dãi, Phó Nhiêu móc ra một hào bạc, mua một phần kẹo dưa, đưa hai cái cho Đào Nhi, nhét vào miệng mình một cái, phần còn lại gói kỹ mang về cho đệ đệ ăn.
Bảy năm trước tân hoàng lên ngôi, mở ân khoa(*), phụ thân nàng trúng cử, trong một lần đi thuyền sơ sẩy rơi xuống nước, sau được cao nhân ra tay cứu giúp, tuy giữ được tính mạng, song rốt cuộc vẫn để lại gốc bệnh trong người, ba năm trước tổ mẫu qua đời, phụ thân thủ hiếu hết ba năm, đến năm ngoái cả nhà bốn người mới dọn đến kinh thành.
(*)Ân khoa: Khoa thi ngoại lệ ở thời phong kiến, được mở nhân một dịp đặc biệt.
Mỗi cử nhân chỉ có ba cơ hội thi đậu, năm phụ thân bị bệnh đã bỏ lỡ một lần, thủ hiếu lại bỏ lỡ tiếp lần nữa, đợt thi Hội đầu xuân tháng Tư năm nay là cơ hội cuối cùng của phụ thân. Phụ thân ông là Thái phó tiền triều nên trong xương tuỷ cha nàng có phần cố chấp và ngạo mạn của văn nhân, ông thề phải đỗ tiến sĩ mới không ô danh tổ tiên.
Sức khỏe cha mẹ đều không tốt, gánh nặng trong nhà rơi lên vai nàng. Vì để phụ thân an tâm chuẩn bị thi cử, Phó Nhiêu tuổi còn nhỏ đã đi khắp nơi nghĩ cách kiếm tiền phụ giúp gia đình.
Ăn kẹo xong, cơ thể lạnh buốt của nàng cũng ấm áp hơn một chút, mắt thấy một đứa bé nghịch ngợm băng qua dòng người, sắp đụng vào sạp hàng của mình, Phó Nhiêu vội vàng hất nón che mặt lên, bảo vệ hoa đăng trên án trúc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play