Phó Nhiêu tập mãi thành quen, lặng lẽ mở mắt, trong điện thắp đèn đồng, tuy ánh sáng ngăn cách bởi hoàng trướng, nhưng nàng vẫn có thể thấy rõ ràng ánh mắt kinh ngạc của Hoàng đế.
Phó Nhiêu cười khúc khích, nghiêng người mỉm cười nhìn chàng: “Nhìn chàng kìa, cũng là người từng làm phụ thân vài lần rồi, sao còn đờ người ra vậy...”
“Con đạp mạnh thật...” Cú đá đó đạp vào tận đáy lòng chàng.
Phó Nhiêu mím môi cười: “Nhi tử mà, tất nhiên phải mạnh rồi...”
Mặt Hoàng đế ngẩn ra, mặc dù lòng kích động, song cũng sợ thất vọng, chàng thực sự mong đó là một nhi tử.
Chàng cẩn thận sờ cái bụng nhô lên của nàng, khàn giọng hỏi: “Thật sao?”
Phó Nhiêu cười: “Mạch tượng của nữ nhi và nhi tử sẽ khác nhau, hồi mang thai Bổn Bổn, thiếp ở Miêu Cương cũng gặp vài vị phụ nhân mang thai, thiếp sờ mạch tượng thấy khác biệt, mạch tượng của đứa bé này giống của nhi tử, mà bệ hạ cũng biết đấy, cách một lớp da bụng, đâu nhìn thấy được gì, nói chung ngày con chào đời mới biết…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT