Phó Nhiêu mặc một chiếc áo khoác mỏng màu đỏ sẫm Cửu Long Cửu Phượng, trên đầu có một bông sen vàng khảm ngọc và đá quý, một cây trâm cài màu xanh biếc, vô cùng đoan trang nhã nhặn.
Bàn ăn đã chuẩn bị xong các loại đồ ăn sáng, Bổn Bổn được Hoàng đế ôm vào trong ngực, nhìn thấy Phó Nhiêu đi ra, đầu tiên là nhu thuận dập đầu với nàng.
“Thỉnh an mẫu hậu.”
Được Hoàng đế cho phép, Bổn Bổn cười hì hì đứng lên, nhào vào lòng Phó Nhiêu.
Phó Nhiêu ôm lấy Bổn Bổn ngồi xuống, định cho bé con ăn sáng, Bổn Bổn lại lắc đầu: “Mẹ, Bổn Bổn đã ăn rồi, ai bảo phụ thân và mẫu thân ngủ nướng, Bổn Bổn đã tỉnh từ rất lâu, đúng rồi, mẹ, người cùng cha đêm qua đã sinh đệ đệ sao?”
Phó Nhiêu nghe vậy khuôn mặt xinh đẹp đỏ lên, đối diện với ánh mắt ngây thơ hồn nhiên của nữ nhi, muốn khiển trách bé con, rồi lại không nỡ, lúng túng không biết nên đáp như thế nào.
Hoàng đế cao giọng cười: “Bổn Bổn, sinh đệ đệ không nhanh như vậy, con cho phụ thân và mẫu thân thêm chút thời gian.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT