Điện Càn Khôn xây giữa hành cung Thông Châu, dựa lưng vào núi, quan sát được cả hành cung. Thế núi cũng không cao, nhưng dài vài dặm, ngăn cách thành Thông Châu với kinh thành. Hướng Nam thuộc Thông Châu, hướng Bắc là trọng địa của kinh đô và các vùng lân cận, vì vậy nó vừa hay nằm đối diện với dãy Kỳ Sơn ở phía Đông Nam kinh thành. Bởi thế khu vực rộng lớn ở giữa đều bị hoàng gia chiếm giữ, nhiều công xưởng liên kết với hoàng cung và người giám sát khí cụ các bộ đều chiếm cứ các đỉnh núi, tất cả được bày hết ở đây.
Dưới điện Càn Khôn có một lối đi bí mật xuyên qua núi, Hoàng đế thay bộ long bào đen tuyền, tay áo rộng phủ xuống, che đi bàn tay đang nắm tay Phó Nhiêu. Chàng âm thầm ngồi xe ngựa xuất cung cùng nàng qua lối đi bí mật, ra khỏi lối đi dài, xe ngựa lập tức chạy về phía kinh thành.
Phó Nhiêu không hiểu chàng đang làm gì, vừa lên xe ngựa là nàng hỏi ngay: "Bệ hạ, chúng ta đi đâu đây?"
Hoàng đế lộ ra nụ cười bất lực, chàng đặt bàn tay mềm mại của nàng vào lòng bàn tay mình, khẽ khàng vỗ về: "Tới rồi nàng sẽ biết..."
Bí ẩn quá chừng.
Phó Nhiêu lặng lẽ quan sát biểu cảm của chàng, trông không có vẻ tự tin lắm, rốt cuộc chàng đang băn khoăn điều gì?
Quả thật là sắc mặt của Hoàng đế không tươi tỉnh lắm. Chàng vừa khó chịu vì có người thèm khát Phó Nhiêu, vừa lo sợ quà của mình quá tầm thường. Cô nương trẻ tuổi ấy mà, đa số toàn thích mấy món quà hào nhoáng thôi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play