Trong đám người đột nhiên vang lên tiếng khóc, từng tiếng nức nở đè nặng trong lòng ta, nặng nề đến mức gần như không nói nên lời.
Những binh lính bị thương nằm trên đất trầm mặc một lúc, đột nhiên nhao nhao gắng gượng đứng dậy, lảo đảo đi tới nắm lấy đao kiếm đặt ở một bên, vết thương vừa mới băng bó xong lập tức rỉ máu.
Trong đó có một binh lính lớn tuổi hơn miễn cưỡng nở nụ cười với ta: "Vương phi nương nương, người là vị Vương phi tốt nhất mà ta từng gặp, người đã làm cho chúng ta quá nhiều rồi, người đi đi."
"Đúng vậy, đi đi."
...
Ta nhìn những khuôn mặt chất phác trong y quán, lúc này thậm chí còn đang cười an ủi ta, lòng chấn động, nhất thời trăm mối cảm xúc ngổn ngang, suýt chút nữa rơi lệ.
Ta có đức hạnh gì, mà lại có thể nhận được sự ưu ái và ân tình như vậy?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play