Ba ngày sau, Trấn Bắc Quân vẫn chưa trở về, nhưng thuốc trị thương trong thành đã sắp dùng hết, nhìn những thương binh nằm la liệt trên đất rên rỉ chỉ có thể chờ chết, ta cắn răng.
"Hổ Phách, gọi người theo ta."
"Tiểu thư, đi đâu?"
"Đi tìm thuốc?" Ta rút thanh chủy thủ trong lòng ra, thân đao phản chiếu ánh mặt trời, hàn quang lấp lánh.
Vừa nghe nói là đi tìm thuốc, trong y quán ngoại trừ những y sư và y nữ không thể rời đi, phàm là những ai còn cử động được đều đi theo bước chân của ta.
Xuyên qua phố Hòa Quang, ta dẫn người tới Hà phủ.
Cánh cửa sơn đen đóng chặt, hai chữ "Hà phủ" trên tấm biển trước phủ đỏ đến chói mắt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play