Nhờ nửa ngày ở chung với nhau cô và mấy thú nhân giống cái đã hoàn toàn quen thuộc với nhau.
Tính tình của mấy giống cái này đều rất tốt, không có ý đồ riêng gì, Bành Vân trò chuyện với họ rất vui vẻ. Cô có rất nhiều đề tài để nói với mọi người, từ chuyện ăn uống, chuyện phiếm, đến chuyện sinh hoạt trong bộ lạc…
Mấy giống cái cũng rất thích cô, họ cảm thấy Bành Vân rất khác so với đại vu mà họ tưởng tượng.
Mấy giống cái này còn rất trẻ, bọn họ không giỏi đếm lắm lại còn không thể nói rõ tuổi của mình. Bành Vân đoán tuổi của họ chắc cũng khoảng bằng tuổi mình, trong đó có vài người đã mất đi bạn đời, có thể thấy bọn họ vẫn còn rất đau buồn trước cái chết của bạn đời.
Nhưng tất cả đều chấp nhận thảm kịch đã xảy ra, tiếp theo bọn họ dự định cùng nhau nuôi dưỡng các thú con trong bộ lạc, cũng coi như là có nơi gửi gắm hi vọng.
Lúc ấy khi đánh nhau bọn họ không thả các thú con ra nên về cơ bản chúng không bị thương. Trước khi Bành Vân đến, các thú con đã được đưa về bộ lạc Xích Diễm.
Bành Vân mở một lớp mẫu giáo trong trường, tìm hai giống cái khá kiên nhẫn để dạy cho các thú con cách đọc và đếm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play