"Ừ." Tố cầm lấy khăn tay rồi ngồi xuống bên cạnh cô.
Cảnh tượng ban ngày khiến Bành Vân cảm thấy vô cùng khó chịu, nhưng các thú nhân lại không hề cảm thấy gì. Bọn họ ăn rất ngon miệng, ăn xong thịt nướng lại còn muốn nấu canh với xương dê còn sót lại…
Biết hôm nay tâm trạng của cô không tốt, Tố không nói gì, chỉ lặng lẽ ngồi bên cạnh ngắm hoàng hôn.
Nhưng chẳng bao lâu sau, có người đã phá vỡ sự im lặng, một thú nhân giống cái bế một con thú con đi tới. Nhìn thấy Bành Vân thì trực tiếp quỳ xuống nói: “Đại vu Xích Diễm, cầu xin ngài hãy cho chúng tôi theo với, cái gì tôi cũng làm được hết...”
Đầu óc Bành Vân trống rỗng, động tác đang nhai khoai lang khô trong tay một cách máy móc thì bị tiếng động cô ta phát ra làm cho hoảng sợ, Bành Vân vội vàng đứng dậy đỡ cô ta dậy: “Có chuyện gì thì từ từ nói, cô đừng quỳ, chân cô vẫn còn bị thương đó, mau đứng dậy đi...”
Trước đó khi bọn họ đánh nhau thì Bành Vân không cho tộc nhân của mình qua giúp vì lo họ sẽ bị thương.
Tuy rằng cô rất đồng tình với những giống cái đó nhưng ở trong lòng cô, tính mạng của thú nhân bộ lạc Xích Diễm vẫn quan trọng hơn. Dù sao móng vuốt của thú nhân rất sắc bén, chỉ cần một vết xước nhẹ trên cổ cũng có thể cắt rách động mạch…
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT