Bành Vân nói chuyện với đối phương vài câu, bỗng nhiên cảm thấy thèm ăn, cô huých khuỷu tay chọt Tố: “Ngày mai không ăn bánh trôi nữa, ăn sủi cảo nhân thịt gà rau hẹ nhé?”
Bột ngô cô xay không chỉ thật mịn mà còn rây rồi phơi nắng, hơn nữa ngô năm nay mới thu hoạch nên lấy bột ngô tùy tiện nấu chút canh sủi cảo thì cũng rất ngon. Nếu thêm chút bột mì trắng vào rồi dùng làm sủi cảo sẽ càng thơm hơn, hương vị cũng ngon hơn nhiều so với sủi cảo đông lạnh bán trong siêu thị hiện đại.
Ngoại trừ thỉnh thoảng Tố xin Bành Vân rượu thì phần lớn thời gian Bành Vân cho Tố ăn cái gì là anh ăn cái đó, anh rất dễ nuôi, nghe vậy gật đầu nói: “Ngày mai anh sẽ nhào bột...”
Ba người vừa nói chuyện vừa đi đến chân núi, sau khi nhìn thấy cối xay nước thì ba người liền tách ra. Trước khi tách ra, Bành Vân còn không quên nhờ đối phương mang cho mình một nắm rau hẹ.
Vì mưa lớn nên nước sông chảy hơi xiết, cối đá trong cối xay nước quay nhanh hơn. Hai người dựng dù tre vào cửa, mở cái túi da thú buộc chặt bắt đầu xay bột ngô.
Sau khi xay bột ngô xong thì trời đã tối, nhưng lúc ra ngoài bọn họ có mang theo đèn pin nên đi đường trên núi trong đêm tối cũng không cần phải lo lắng, Bành Vân còn chưa chơi đủ nên không muốn trở về.
Cô suy nghĩ một lúc rồi đề nghị: “Tố, hay là chúng ta ra sông bảo vệ thành bắt cá nhé? Thả vào trong lu để trưa ngày mai ăn...”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT