Đợt dưa hấu này chín đúng vào ngày giao dịch, các tộc nhân không thiếu rau quả để ăn, đã ăn liên tục nhiều năm rồi nên đối với bọn họ mà nói dưa hấu không còn là thứ hiếm hoi gì nữa. Bành Vân dứt khoát bảo các tộc nhân mang dưa hấu ra giao dịch, nếu không bán hết thì tự mình ăn.
Đúng như Bành Vân dự đoán, loại trái cây to ngọt như dưa hấu rất được các thú nhân ưa chuộng, mới một buổi sáng đã bán được mấy trăm quả.
Cái bàn gỗ vuông nhanh chóng được đồ ăn lấp đầy.
Trong bộ lạc không có cơ hội ăn ngoài, tuy biết đồ ăn người khác bán đều dùng gia vị mình bán nhưng Bành Vân vẫn rất tò mò về đồ ăn của bộ lạc khác. Cô trực tiếp với lấy đồ ăn mà Tố đã đổi về... giống như là cô tự nấu cơm vậy nhưng đồ ăn ở quán ăn làm tóm lại vẫn không giống với nhà làm.
Đầu tiên, Bành Vân nếm thử một bát canh rau dại và thịt hầm.
Ừm.. vị chua cay, khá là ngon, ăn được, thú nhân này rất lợi hại!
Cô biết sức ăn của mình bao nhiêu nên vì có thể nếm nhiều món hơn cô thường chỉ thử một hai miếng rồi đẩy cho Tố, trừ khi cô tìm được món mình đặc biệt thích thì cô mới ăn thêm vài miếng. Tố cũng không chê đồ ăn có phải đồ thừa của cô hay không mà chỉ ngồi cạnh cô tập trung ăn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT