Phần của Bành Vân thì là lượng đồ ăn bình thường, nhưng phần của Tố không chỉ có hai hộp lớn mà còn có cả một lượng gà viên đặc biệt nhiều. Gà viên phủ kín cả cơm, phải dùng thìa múc thật mạnh mới có thể múc được một ít cơm.
Bành Vân lại mở thêm vài hộp rau củ quả trước rồi mới bắt đầu ăn trưa.
Đồ hộp này là trước đó mở túi mù ra được, hương vị rất bình thường, thậm chí hơi khó ăn nhưng lại dễ mang theo, dù có để thế nào thì nước canh bên trong cũng không bị chảy ra ngoài.
Ngày thường ở trong bộ lạc, cô và Tố không muốn động đến mấy đồ hộp này. Hôm nay ăn ở bên ngoài, cô nghĩ phải ăn bớt cho nên mới mang ra vài hộp.
Cô lấy một túi bánh tự làm ra, sau khi ăn xong chia túi bánh tráng miệng cho Tố.
Cơm rưới món kho ăn rất ngon, bánh lại giòn xốp, sau khi ăn xong Bành Vân cảm thấy tâm trạng tốt hơn nhiều, mây mù trong lòng dường như cũng tan biến đi một chút.
Cô dựa vào cánh tay Tố, ngẩng đầu nhìn bầu trời trên đỉnh đầu, bầu trời trong xanh, đẹp đẽ, gió trong rừng thổi qua mang lại cảm giác dễ chịu. Cô ngồi ở đó hoàn toàn không thể tưởng tượng được khu rừng này vừa trải qua một trận hạn hán cách đây không lâu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play