Nhưng núi rừng về cơ bản là những cây cổ thụ hàng trăm năm tuổi, cành lá sum suê, bộ rễ phát triển tốt, dù thiếu nước trong suốt thời gian dài thì chúng cũng không hề chết. Cành lá sum suê còn giúp cây cối dưới tán cây che chắn ánh nắng trực tiếp, nhờ đó rau cỏ dại trong núi rừng không bị chết hoàn toàn.
Bành Vân cảm thấy mùa thu năm nay, đồ ăn mà các tộc nhân có thể kiếm được từ núi rừng có thể còn ít hơn năm ngoái.
Nhưng hiện tại trong núi rừng không còn nhiều động vật nữa nên vẫn có đủ đồ ăn cho bọn họ ăn.
Những quả hạt dẻ treo trên cây vẫn chưa chín hẳn, trên mặt đất cơ bản không có hạt dẻ nào rơi xuống. Bành Vân trèo xuống khỏi lưng hổ trắng chọn một cây hạt dẻ rồi nhanh chóng trèo lên.
Sau khi sống trong bộ lạc mấy năm thì kỹ năng leo cây của cô đã ngày càng điêu luyện hơn.
Bành Vân kiểm tra những quả hạt dẻ trên cây, hái thêm một quả nữa, dùng dao cắt ra trực tiếp kiểm tra những hạt dẻ bên trong…
"A Vân, sao rồi?" Hổ trắng đứng dưới gốc cây, ngẩng đầu nhìn cô.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT