Bành Vân vốn còn nghĩ những cái đèn này giống như thùng đèn tuýp mà cô đã mở ra trước đó, chỉ có thể để trong nhà kho để chiếm chỗ nhưng sau khi nghiên cứu thì cô phát hiện, mức tiêu thụ điện năng của những tuýp đèn này không cao. Có thể gắn chúng dưới mái hiên hoặc trên tường, sử dụng bằng cách cắm vào bộ sạc dự phòng.
Những tuýp đèn này không tiêu thụ hao điện mà lại rất sáng, Bành Vân gác chúng sang một bên, dự định chờ tới mùa xuân sẽ thử nghiệm tác dụng của chúng.
Quả dưa hấu nhỏ này chỉ to bằng lòng bàn tay của Tố, vỏ rất mỏng. Sau khi tách vỏ thì có thể cầm ăn trực tiếp, nhưng vị lại không được ngọt lắm…
Bành Vân pha một cốc bột protein nếm thử, bột protein này có vị giống như mùi chân thối vậy... Mùi vị một lời khó nói hết. Nhưng mà ném đi thì thật lãng phí thế nên cô đặt nó vào bếp, chuẩn bị để lại cho Tố làm "đồ uống".
Chờ buổi tối sau khi đại vu tan làm về thì hai người mới tránh những người khác rồi đem hoa đến đây. Có lẽ vì đã nói chuyện suốt cả ngày nên đại vu trông có vẻ hơi mệt mỏi, cụ ngồi trên ghế đá, khuôn mặt tái nhợt, khi thấy hai người đi vào cụ dựa vào pháp trượng của mình từ từ đứng dậy.
"Tìm được đồ rồi sao?" Cụ nhìn Tố, đôi mắt vẩn đục tràn đầy chờ mong.
Tố gật đầu, lấy ống tre đựng hoa ra: “Tìm được hai đóa.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play