Bành Vân nghĩ đến cái ghế tre mà mình làm ở hiện đại, gật đầu: “Được, nhưng có lẽ xe tập đi sẽ không thể gấp lại được.”
Nghê gật đầu phấn khích: “Chỉ cần có thể dùng được là được!”
Mỗi ngày Bành Vân lại bắt đầu đến xưởng bên cạnh, cùng với những giống cái trong bộ lạc nghiên cứu ra xe tập đi bằng tre.
Nhưng bên đó không có giường đất, Bành Vân không ở lại đó được bao lâu liền quay lại trường học sưởi ấm…
Bánh trà được làm từ trà Phổ Nhĩ, một thùng có tám viên. Mỗi viên nặng một cân, chúng nặng và cứng y như gạch vậy.
Trong thùng còn có một con dao pha trà hình nón nhọn, ở hiện đại Bành Vân chưa từng mua loại bánh trà như thế này. Cô dùng dao pha trà để lấy trà ra theo hướng dẫn, nhưng mỗi lần cô lấy ra thì chỉ thấy toàn là vụn trà... cũng không biết vấn đề nằm ở đâu nữa.
Cũng may trà Phổ Nhĩ pha từ những mảnh vụn này vẫn có thể uống được, Tố uống một lần rồi cả đêm không ngủ được. Sau đó, dù Bành Vân có khuyên nhủ thế nào thì anh cũng không bao giờ đụng vào loại "nước đắng" này nữa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play