Ăn cơm xong, Bành Vân phát hiện mình vẫn bị sổ mũi, còn đi vệ sinh nhiều lần liên tiếp. Cô nhanh chóng pha một cốc bột diosmectite để chữa tiêu chảy rồi lại nấu một nồi canh gừng. Cô và Tố mỗi người uống một bát để phòng cảm lạnh.
Buổi tối, Bành Vân lại mở một túi mù lớn khác, nhưng hôm nay cô lật xe rồi. Thứ cô mở ra được là năm cây đàn tranh, Bành Vân không hiểu âm nhạc cũng không biết chơi đàn tranh nên năm cây đàn tranh này ngoài việc chiếm không gian ra thì không có tác dụng gì cả.
Ngày hôm sau, ngoại trừ lúc ăn thì Bành Vân đều ở trên giường cả ngày.
Vì tộc trưởng có lệnh nên buổi trưa Tố đã ra ngoài một chuyến dọn tuyết trên đường cùng với những thú nhân giống đực khác, dọn đường cho các thú nhân dùng dạng thú để đi qua.
Đêm qua khi Bành Vân thay băng, vết thương ở tay phải của cô đã đóng vảy, ngủ một giấc dậy thì lớp vảy đã sắp bong ra…
Mặc dù vẫn chưa bằng thú nhân nhưng sau khi uống thuốc đại vu đưa, khả năng phục hồi của cô rõ ràng đã tăng lên gấp nhiều lần. Trước đây với những vết thương như thế này thì cô phải đợi ít nhất mười ngày thì vảy mới bắt đầu bong ra.
Vì ngày hôm qua đã lật xe nên đêm nay Bành Vân không mở túi mù nữa mà cô lấy một túi gạo nếp nặng 20 cân ra.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play