Bạn đời của Nguyệt vẫn luôn đợi ở trong sân, ông chừa không gian cho hai giống cái nói chuyện, cảm giác hiện diện của ông vô cùng thấp. Mãi đến khi Nguyệt cầm thỏi son lên thì ông mới bước vào phòng khách, lấy cái túi da thú rỗng trong tay Nguyệt.
Sau khi tiễn hai người đi, Bành Vân treo bốn cái áo khoác da thú vào tủ, cởi áo khoác lông vũ ra rồi thay một cái áo choàng bông vào.
Mặc dù mọi người đều nói mùa đông chưa đến nhưng Bành Vân lại cảm thấy lạnh nên đã bắt đầu mặc đồ mùa đông…
Các thú nhân tuần tra phải đợi cho đến tối mới có thể thay ca, vậy thì Tố cũng phải chờ đến tối mới có thể trở về. Cho nên sau khi Bành Vân lãnh đồ ăn xong, cô đợi trong chốc lát rồi mới bắt đầu làm cơm chiều.
Hôm nay Tố không trở về tay không, anh mang năm cây giáo tự chế trên vai, mỗi cây đều xiên được một con mồi, vẻ mặt của anh vô cùng phấn khích: “A Vân, anh dùng giáo bắt con mồi này, thứ này để bắt con mồi rất tiện lợi. Chỉ cần ném ra là có thể trực tiếp đâm thủng con mồi rồi...”
Vừa nói anh còn không quên miêu tả động tác ném.
Bành Vân: “…”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play