"A Vân, thì ra hạt dẻ và thịt gà kết hợp với nhau lại ăn ngon như vậy!" Cả người của Hương như muốn chôn vùi vào chậu cơm.
Cả một chảo gà xào hạt dẻ lớn như thế nhưng Bành Vân chỉ ăn một bát nhỏ, phần còn lại một mình Hương ăn hết. Nhìn cái chậu trống rỗng trên bàn, Hương chợt phát hiện mình đã ăn mất món quà xin lỗi mà cô ấy mang đến rồi!
Hương đỏ mặt: “A Vân, tôi, tôi, ngày mai tôi sẽ bắt cho cô một con gà rừng khác!”
Bành Vân xua tay: “Không cần! Không cần, con gà rừng hôm nay với sọt rau dại kia là đủ rồi... Sao hôm nay không có thú nhân nào đến soi gương vậy? Mọi người đều đi làm rồi sao?”
Trong lúc nói, cô còn nghiêng đầu nhìn ra ngoài sân vài lần.
Cái gương trong nhà cô là "điểm check-in" mà mấy thú nhân giống cái trong bộ lạc phải ghé thăm mỗi ngày, cô cũng đã quen với việc mỗi ngày các thú nhân giống cái sẽ đến đây.
Hương: “Hôm nay trời còn chưa sáng thì đại vu đã triệu tập các thú nhân giống cái trong bộ lạc, bảo họ đến Rừng Sương Mù để hái gai... hạt dẻ. Còn cử một đội dũng sĩ nhỏ đến bảo vệ họ... Tôi đã nói với đại vu là tôi muốn lên núi bắt gà rừng xin lỗi cô cho nên mới không đến Rừng Sương Mù.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT