Tôi lao đến quán bar với tốc độ nhanh nhất, đẩy cửa phòng VIP bước vào.
Lục Cảnh Xuyên đôi mắt mơ màng, làn da trắng lạnh bị nhuộm một màu đỏ ửng, tay cầm một ly rượu, dưới chân vứt lăn lóc mấy chai rượu rỗng, nhìn là biết say không nhẹ.
Thấy tôi đứng ở cửa, anh ta loạng choạng bước về phía tôi, mỗi bước đi đều xiêu vẹo như sắp ngã.
Mượn cớ say, anh ta dang tay ôm lấy eo tôi, cười ngu ngơ: “Vợ ơi, anh biết ngay là em sẽ không bỏ mặc anh mà, trong lòng em, anh quan trọng hơn hắn ta nhiều.”
Nhưng đâu ai biết, sau lưng tôi, ánh mắt anh ta lại vô cùng tỉnh táo, còn đắc ý khiêu khích đám anh em của mình.
Cuối cùng cũng được ôm vợ mềm thơm rồi!
“Tôi đưa anh về nhà.”
“Ưm, anh không có say đâu, anh muốn về nhà với vợ.”
Trước khi đi, anh ta còn không quên khoe khoang với đám bạn: “Hehe, tao có vợ đón, tụi bây thì không.”
Nhìn hệt như một đứa trẻ khoái chí khi được quà.
4
Về đến nhà, Lục Cảnh Xuyên uống xong trà giải rượu do dì giúp việc pha.
Ngồi trên sofa, đôi mắt đen sáng rực, nghiêm túc nhìn tôi: “Đừng ly hôn, đón con về, ba chúng ta sống cùng nhau, được không?”
“Nếu em nhất quyết đòi ly hôn, anh cũng không đồng ý đâu, cùng lắm thì cứ để hắn làm tiểu tam.”
Vừa nói xong, hốc mắt anh ta lại đỏ lên, từng giọt nước mắt to rơi xuống lã chã.
Khoan đã, anh trai, anh bị mất kiểm soát tuyến lệ à?
Tôi lúng túng đưa giấy cho anh ta, giọng điệu cũng vô thức mềm xuống: “Không phải đâu, anh hiểu lầm rồi, bức ảnh đó là AI ghép, không phải con của tôi và anh ta, tôi cũng không có ý định ly hôn.”
Hơn nữa, hợp đồng của chúng tôi vẫn chưa hết hạn, tôi rất có tinh thần trách nhiệm mà.
Đôi mắt vốn ảm đạm của anh ta bỗng sáng bừng lên, ánh lên tia hy vọng không thể tin nổi, khóe môi không kiểm soát mà cong lên.
“Em nói thật chứ?”
“Tất nhiên.”
“Thật ra anh vẫn luôn muốn nói với em một câu…”
Đúng lúc này, bạn thân gọi video đến, tôi cắt ngang lời anh ta: “Không nói nữa, anh đi tắm đi, tôi nói chuyện với bạn một lát.”
“Được rồi.”
Lục Cảnh Xuyên quay người lên lầu, bóng lưng nhìn sao cũng thấy tội nghiệp.
Mặc kệ đi, thương đàn ông chỉ rước xui xẻo tám đời.
Bạn thân tôi cười trêu chọc: “Tối nay drama đỉnh thật đấy, biết vậy tôi để dành đến Tết xem cho hấp dẫn.”
“Nói thật đi, có khi nào tổng tài nhà cậu thích cậu rồi không?”
Tim tôi hơi khựng lại, theo phản xạ phủ nhận ngay: “Làm gì có, chỉ là tính chiếm hữu của đàn ông phát tác thôi.”
“Hơn nữa, anh ta có bạch nguyệt quang, tuyệt đối không thể thích tôi được.”
Lúc mới kết hôn, tôi từng vô tình nhìn thấy hình nền điện thoại của anh ta, đó là bức ảnh một cô gái mặc váy trắng ngồi xổm xuống đất, nhưng tôi không thấy rõ mặt.
“Thế còn cậu? Kết hôn một năm rồi, có thích anh ta không?”
“Nếu anh ta không thích tôi, tôi việc gì phải thích anh ta? Thôi không nhắc nữa, quán bar của cậu có nam thần mới không?”
Bạn tôi mở một quán bar, dàn nhân viên nam ở đó đúng là cực phẩm trong cực phẩm.
“Cậu đổi chủ đề gấp gáp thế, hơi đáng nghi nha.”
“Vài hôm trước mới tuyển một đợt, lát tôi gửi lên TikTok cho cậu xem, thích ai thì nói tôi, tôi sắp xếp người đó uống với cậu.”
“Quá tuyệt!”
Cúp video rồi, tôi vẫn không thể bình tĩnh lại được.
Rốt cuộc tôi đang hoảng cái gì chứ?
Mười mấy phút sau, tôi lên lầu chuẩn bị đi ngủ.
Lục Cảnh Xuyên đang tắm trong phòng tắm.
Tôi nằm trên giường, vui vẻ xem video mấy trai đẹp nhảy gợi cảm mà bạn thân gửi.
Cạch!
Tay nắm cửa phòng tắm xoay nhẹ.
Đập vào mắt tôi là một khuôn mặt đẹp trai đến mức hư cấu.
Ánh mắt tôi không tự chủ mà nhìn xuống.
Anh ta chỉ quấn hờ một chiếc khăn tắm màu xám ngang hông, lộ ra cơ ngực, cơ bụng săn chắc, nước còn đọng trên da, từng giọt chậm rãi lăn xuống theo đường cơ bắp rõ ràng.
Bỗng dưng tôi thấy trai đẹp trên điện thoại cũng không còn hấp dẫn nữa.
Bề ngoài tỏ ra bình tĩnh xem điện thoại, nhưng thực chất tâm trí tôi đã sớm bay xa.
Nếu có thể sờ thử cơ bụng kia thì tốt biết bao…
Tôi vui vẻ bật cười.
Trùng hợp, đúng lúc đó, trong video, một trai đẹp hô một tiếng: “Chị ơi~”.
Lọ giấm của ai đó lập tức đổ.