Tôi cảm thấy bóng lưng mình rời đi dưới ánh hoàng hôn hôm đó chắc chắn rất ngầu, nếu không Tiêu Hãn Vũ đã không nhìn tôi bằng ánh mắt dịu dàng như nước ấy.
"Không giận nữa à?" Tiêu Hãn Vũ nhìn tôi đầy ăn ý.
“Không giận nữa, không đáng.”
“Thật ra lúc đầu tớ cũng khá giận, nhưng sau đó lại thấy hơi buồn cười. Tiêu Hãn Vũ, cậu nói xem, sao tớ gặp cậu lại xảy ra nhiều chuyện ngoài ý muốn thế nhỉ?”
"Tuy nhiên, hai tuần cơm trưa không được chạy đâu đấy. Có thể trả góp nhé.” Tôi nhướng mày, nở nụ cười đắc thắng.
Tiêu Hãn Vũ khẽ cười, nụ cười có phần cưng chiều: "Không vấn đề, tớ đã nói rồi, cậu sẽ hết cơn bĩ cực đến hồi thái lai mà.”
Hình như tôi đã thực sự cảm nhận được, cảm giác Tiêu Hãn Vũ nhìn tôi với ánh mắt chứa đựng nụ cười mà cô học muội kia nói là như thế nào rồi.
Dưới ánh hoàng hôn, Tiêu Hãn Vũ toả ra sức hút c.h.ế.t người.
Dưới sự điều phối của cô phụ trách, cuối cùng cô gái nhỏ đã viết thư xin lỗi, cô phụ trách chụp ảnh đăng lên website. Thư xin lỗi không yêu cầu cô ấy nêu tên thật, coi như giữ lại cho cô ấy chút tự trọng cuối cùng.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play