Sáng sớm, Chương Thụ vội vàng đánh xe ngựa ra khỏi nhà hắn đỡ Lý Mộc Cẩn lên xe sau đó vung roi ngựa rồi lên đường. May là Chương Thiên Kim vẫn đang ngủ chung với Chương nãi nãi, nếu không thì muốn ra khỏi cửa cũng hơi khó khăn một chút.
Tiếng vó ngựa lộc cộc vang lên đều đều trên con đường núi vắng vẻ âm thanh có quy luật ấy khiến Lý Mộc Cẩn cảm thấy buồn ngủ. Cậu bò vào trong thùng xe, nghiêng đầu tựa lên lưng Chương Thụ, rồi thiếp đi say giấc.
Chương Thụ bật cười bất đắc dĩ, hắn nghiêng người lấy tấm chăn bên cạnh nhẹ nhàng phủ lên người Lý Mộc Cẩn, sau đó cũng cho xe ngựa chạy chậm lại một chút.
Lúc Lý Mộc Cẩn bị tiếng ồn xung quanh đánh thức, cậu mới phát hiện mình đã đến huyện thành.
Xe ngựa chạy khá nhanh, lúc họ tới tiệm nhỏ của nhà họ Chương thì nồi cháo trong tiệm cũng vừa mới nấu xong, còn đang bốc khói nghi ngút trong thùng gỗ lớn.
Trứng trà nấu lửa nhỏ tỏa ra hương thơm mê người, nói thơm bay mười dặm cũng không ngoa.
Từng chiếc màn thầu trắng lớn được xếp trong xửng hấp, kích thước đều nhau như đúc thể hiện người làm tay nghề khéo léo và cẩn thận.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play