Thời gian sau đó Tiền Độ không ở nhà cũ của Trì Viên nữa. Nhưng hắn không đi mà lại về ngôi nhà ngay bên cạnh.
Tiền tiểu thiếu gia không biết nấu cơm, mỗi ngày đều đến nhà chúng tôi ăn chực uống chực. Người vui nhất chắc chắn là Trì Nhân. Sau bữa tiệc sinh nhật đó, cô bé có buồn một chút, nhưng hôm Tiền Độ dọn đi có nói chuyện gì đó với Trì Nhân. Sau đó cô bé đã trở lại trạng thái vui vẻ ban đầu.
Cũng thật là may.
Các buổi tối cuối tuần, Trì Nhân đều làm một bàn thức ăn lớn với đầy đủ các món ngon miệng, chúng tôi cùng ăn cơm cùng uống rượu vui vẻ.
Tuần này cũng vậy, khi ăn gần xong, tôi đột nhiên đứng lên nói: “Thông báo với mọi người một tin vui, tôi có thai rồi.”
Tôi vừa nói xong thì nụ cười của Tiền Độ cứng lại vài giây. Một lát sau, hắn cười. “Chuyện tốt, chúc mừng, chúc mừng!”
Trì Nhân không nhịn được đưa tay chạm vào má hắn: “Anh Tiền Độ, anh cười không nổi thì đừng cố cười, nhìn như mếu vậy.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play