Chương 7:
Tôi quên mất đêm đó, hai chúng tôi đã trải qua như thế nào.
Tôi chỉ nhớ mình ôm Trần Kỳ Hạ quỳ dưới đất vừa hôn vừa dỗ dành: “Anh là tốt nhất, bọn họ khi dễ anh, em sẽ đánh họ!”
Nhưng nước mắt của Trần Kỳ Hạ sau khi được an ủi căn bản không ngừng được, người vốn vóc dáng lớn hơn tôi, lại vùi đầu vào trong lòng tôi: “Không phải, không phải, Du Tinh luôn mắng anh là chó.”
Tôi …
“Vậy anh chính là chú chó nhỏ tốt nhất.” Cuộc đối thoại không đầu không đuôi.
Nhưng ngày hôm sau tôi tỉnh lại ở vị trí không đúng lắm.
Tôi nhớ rõ ngày hôm qua tôi hẳn là ở trên sàn nhà, nhưng tôi tỉnh lại đúng là ở trên giường của Trần Kỳ Hạ, trong lòng hắn.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT