Tôi bị đưa về Hầu phủ trong tình trạng mơ mơ hồ hồ.

Trên người vẫn còn khoác bộ y phục của ngày hôm qua.

Nhìn thấy cả Hầu phủ trên dưới căng thẳng cảnh giác, tôi vô thức liếc qua người đứng bên cạnh mình-Lý Trường Hi.

Ừm, Nhiếp chính vương đích thân đến đưa con gái nhà người ta về, còn không báo trước một tiếng nào.

Tôi ôm chén trà ngồi trên ghế, lặng lẽ quan sát cha mẹ nguyên chủ khách sáo đối đáp với nam chính.

Từ những lời trao đổi, tôi mới nhận ra... hóa ra vốn dĩ chẳng có hôn ước nào cả, chỉ là Lâm Dịch Niên thuận miệng đồng ý, thế là nguyên chủ tự mình thuê kiệu hoa, hùng hổ đến Lâm phủ làm dâu…

Không phải tôi nói đâu nhé, muội muội à, muội có tiền có tài có sắc, tại sao lại phải quỵ lụy theo đuổi cái tên đàn ông đó? Thà theo tôi còn hơn.

“Nếu đã có hiểu lầm, chi bằng hôn sự này cứ xóa bỏ.” Lý Trường Hi liếc nhìn tôi một cái, tiếp tục nói, “Những ủy khuất Thẩm tiểu thư phải chịu, ta sẽ tấu trình lên Hoàng thượng.”

Hoàng thượng.

À.

Hoàng đế hiện tại bao nhiêu tuổi rồi nhỉ? Tôi không nhớ lắm, chỉ biết là sắp chết rồi, sau đó Thái tử sẽ lên ngôi, rồi tranh giành nữ chính với Nhiếp Chính Vương.

Ừm, từ sư đồ biến thành tình địch.

Kích thích thật.

Tôi mơ màng bị nha hoàn đưa về phòng, mơ màng tắm rửa thay y phục.

Ngồi trước bàn trang điểm, tôi rơi vào trầm mặc.

Gương đồng đúng là không bằng gương hiện đại, dù thị lực tôi tốt đến đâu, soi vào vẫn thấy kỳ quái.

Tôi bảo nha hoàn lấy giấy bút, thấy cô ta nhìn tôi đầy ngơ ngác, tôi dứt khoát đuổi tất cả người hầu ra ngoài.

“Trước hết,” tôi chấm mực xuống giấy, “Bước đầu tiên, giúp nam chính giành được nữ chính."

“Bước thứ hai... chưa nghĩ ra."

Tôi chỉ biết rằng, người xuyên sách muốn quay về thường phải giúp câu chuyện đạt đến cái kết HE hoàn mỹ. Nhưng tôi không có hệ thống, cũng không có nhiệm vụ.

Khó thật.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play