Thoáng một cái lại qua một thời gian.
Tôi không đột ngột trở lại bệnh viện cũng không bất ngờ quay lại đây.
Nhưng có lúc tôi không khỏi nhớ tới, mấy ngày ở bệnh viện, người mỗi ngày đến thăm tôi, là ai?
Lén liếc mắt nhìn Lục Chinh đang làm việc, đáy lòng bỗng nhiên hiện lên một ý nghĩ, người kia... Có thể là hắn hay không?
Muốn hỏi hẳn, nhưng lại sợ mình tự mình đa tình, cuối cùng vẫn buông bỏ, nếu như tôi không xuất hiện ở nhà hắn, hắn căn bản cũng không nhận ra tôi, mặc dù hiện tại xem như đã biết nhau, nhưng quan hệ hẳn là còn chưa tới nước này.
Tôi nhìn mưa tí tách ngoài cửa sổ, giọng nói trầm thấp của Lục Chinh truyền đến bên tai.
"Sao lại ngẩn người rồi?”
Quay đầu nhìn sang, hắn mặc quần áo màu xám tựa vào ghế, bưng ly cà phê trước mặt lên nhấp một ngụm.
Tôi cắn cắn môi, cuối cùng chỉ bất đắc dĩ nói một câu: "Đã lâu không ăn khoai tây chiên, bánh ngọt, bánh bích quy, nhớ hương vị của chúng nó.” Nói xong tôi còn thở dài một tiếng.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play