Tối hôm đó, Đồ Minh cứ hay nhìn Lư Mễ.
Lư Mễ đắp mặt nạ anh cũng nhìn, cô sơn móng chân anh cũng nhìn, cô uống nước anh cũng nhìn, làm Lư Mễ thấy hãi.
“Có chuyện gì thì anh nói thẳng luôn đi, đừng nhìn em miết như thế, em sợ lắm!”
“Hôm nay ăn liên hoan bà ngoại hỏi anh có thể dẫn cô bé mua xương dê cho bà về nhà bà ngồi chơi một lúc không.”
“Anh trả lời thế nào?”
“Anh bảo anh về hỏi cô bé ấy đã.”
“Cô bé ấy có thể đi nhưng không thể đụng mặt giáo sư Dịch. Hơn nữa bà ngoại anh sẽ không nói chuyện giống mẹ anh đó chứ? Miệng nam mô bụng một bồ dao găm...” Lư Mễ nhìn Đồ Minh: “Thật ra anh rất giống mẹ anh...”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play